Câu chuyện về mùa đông và chiếc áo khoác Mùa đông đã tới, những cơn gió rét buốt rít ngoài cửa sổ. Ngoài đường, ai cũng bước vội vàng để tránh cái lạn...

admin
Chính tôi với lỗi Ngoài hiên chạy nhà tại của Vla-đi-mia I-lich Lê-nin, người lãnh đạo team đảm bảo an toàn năng lượng điện Krem-li bịa một trạm gác. Các học viên ngôi trường quân sự chiến lược được cắt cử trực gác hằng ngày. Hôm ấy, một học viên quân trẻ con tuổi tác ko biết mặt mũi Lê-nin, được cử thực hiện trọng trách trực quan. Anh tao cản đàng Lê-nin ko mang đến vô và nghiêm khắc nghị nói: - Xin đổng chí mang đến coi giấy má rời khỏi vào! - Nhưng cơ là của phòng tôi! – Lê-nin sửng oi giơ tay chỉ. - Tôi ko biết. - Người gác cửa ngõ vấn đáp. - Tôi được mệnh lệnh ko mang đến ai trải qua nếu như không tồn tại giấy má va vô. Lê-nin ko giành cãi, quay về Sở lãnh đạo lấy giấy má rời khỏi vô đề về chống bản thân. Khi uỷ thác ban, anh học viên quân report với đồng chí lãnh đạo về sự việc cơ. Tất nhiên, cả Sở lãnh đạo đều biết rõ mẩu truyện ấy, Đồng chí lãnh đạo nghiêm khắc giọng chất vấn anh học viên quân: - Cậu với biết cậu ko mang đến ai vô không? - Tôi ko biết. - Chủ tịch Hội đồng Ủy viên quần chúng. # Lê-nin đấy! Anh học viên quân đỏ gay mặt mũi và hoảng loạn. Ngay khi cơ, anh chạy cho tới van lỗi Lê-nin, Lê-nin điềm đạm và nghiêm khắc trang nghe anh rằng, duy vô khóe đôi mắt lung linh những đốm lửa vui vẻ. Nghe kết thúc, Lê-nin ôn tồn nói: - Không, đồng chí không tồn tại lỗi gì cả. Chỉ thị của lãnh đạo trưởng là pháp lệ. Chẳng lẽ tôi là Chủ tịch và lại rất có thể vi phạm pháp mệnh lệnh hoặc sao? Chính tôi với lỗi, còn đồng chí đang được giải quyết và xử lý đích. Khi Lê-nin trải qua trạm gác nhằm vào trong nhà, anh học viên quân đã thử gì?